Năm 2008, Man United và Chelsea gặp nhau trong trận chung kết Champions League tại Moscow. Man City thì phá kỷ lục chuyển nhượng xứ sương mù với bản hợp đồng chiêu mộ Robinho từ Real Madrid (33 triệu bảng). Khi đó, Leicester đang ở đâu trong bản đồ bóng đá Anh?
Lúc ấy, đội chủ sân King Power vừa trải qua mùa giải thảm hoạ 2007/08 với HLV Ian Holloway, mùa bóng mà họ phải rớt từ hạng Nhất xuống giải hạng Nhì. Mỗi tối giữa tuần, trong khi M.U, Chelsea được đắm chìm trong bản hùng ca Champions League, thì sân khấu của Leicester là những đối thủ không có tên tuổi như Cheltenham Town hay Stockport County.
“Ian Holloway đã chỉ trích chúng tôi thậm tệ. Ông ấy gọi thứ bóng đá của chúng tôi là hèn nhát. Và rồi mùa 2007/08, Leicester phải xuống hạng”, tiền đạo Steve Howard kể lại. “Cuộc sống ở League One với Leicester thực sự rất khó khăn. Có những sân bóng mà khi đến đó thi đấu, phòng thay đồ còn không đủ cho cả đội. Đội hình chính phải vào thay đồ trước, rồi đi ra nhường chỗ cho các cầu thủ dự bị. Mặt sân thì rất nhiều nơi không hề được chăm sóc. Một trong những sân tồi tệ đó là ở Hereford, nơi mặt cỏ như một con dốc lớn”, Howard cho biết.
“Các đội bóng ở League One cũng phải cắt giảm nhân sự để đủ kinh phí hoạt động. Thậm chí, rất nhiều CLB chỉ di chuyển đến sân khách đúng ngày diễn ra trận đấu để không tốn tiền ở qua đêm trong khách sạn”, Howard hồi tưởng lại tình cảnh khó khăn của Leicester hồi năm 2008. Bản thân Howard, tiền đạo được bầu là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải mà Leicester chơi ở League One (mùa 2008/09), cũng chỉ hưởng mức lương khiêm tốn là 2.000 bảng/tuần.
Tưởng rằng sẽ có lúc sụp đổ. Nhưng chính HLV Nigel Pearson (lên thay Holloway vào mùa Hè 2008) với tinh thần sắt đá và thứ kỷ luật thép đã giúp Leicester vượt qua cuộc khủng hoảng. “Ông ấy có thể nắm tóc bạn rồi lên gối. Ông ấy như một con gấu. Chúng tôi thường đến Slovenia để tập huấn trước mùa giải.
Có một hôm, tôi cùng các đồng đội đi bar. Bất thình lình, chúng tôi thấy Nigel cũng có mặt ở đó. Chúng tôi phải trốn ngay lập tức bởi không ai muốn bị Nigel nhìn thấy. Chúng tôi như đám trẻ con 12 tuổi trốn nhà đi chơi về muộn”, Howard kể lại tính cách của Nigel.
“Hãy nhìn vào tinh thần chiến đấu và kỷ luật thép của Leicester bây giờ. Hãy nhìn vào những Kasper Schmeichel, Wes Morgan, Danny Drinkwater, Jamie Vardy, họ… là hiện thân của tinh thần Pearson tại Leicester”, Howard khẳng định dấu ấn của Pearson trong thành công của Leicester mùa này.
Ngày 17/04/2009, sau chiến thắng 2-0 trước Southend, Leicester của Pearson đã trở lại hạng Nhất Anh (Championship). 7 năm lẻ 1 tuần sau,đội chủ sân King Power giờ đang đi trên hành trình kỳ diệu. Không còn sân bóng làng nơi mặt cỏ như những con dốc mấp mô, nơi phòng thay đồ không đủ chỗ và thiếu nước nóng, mà bây giờ, là Old Trafford, là Stamford Bridge, nơi Leicester có thể sẽ chính thức vô địch Premier League lần đầu tiên trong lịch sử.
Andy King, chứng nhân duy nhất
Andy King là cầu thủ duy nhất trong đội hình Leicester bây giờ từng chơi bóng dưới thời HLV Ian Holloway, xuống hạng mùa 2007/08, lên hạng mùa 2008/09, rồi gắn bó với CLB suốt những năm tháng khó khăn cho tới tận lúc này. Andy trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của Leicester và thi đấu cho đội chủ sân King Power suốt từ năm 2004 đến giờ.
|
0 Response to "Hành trình 8 năm kỳ diệu"
Đăng nhận xét